Je me sentais si seule qu'il n'y avait personne à qui parler vraiment jusqu'à ce qu'une fois dans le désert du Sahara il y a six ans. Quelque chose s'est cassé dans le moteur de l'avion. Et comme il n’ya pas de mécanicien ni de passager, je vais devoir régler ce dilemme par moi-même. C'est une chose vitale pour moi. Je n'ai que assez d'eau à boire pendant huit jours. Donc, la première nuit, j'ai dormi dans le sable, loin de chez des milliers de personnes. Je suis plus seul qu'un écrivain de navire qui survit dans le radeau océanique. Alors, vous imaginez à quel point j'étais surpris, alors que le jour brillait, une étrange petite voix me réveilla. La voix dit: "S'il te plait ... dessine-moi un mouton!"
Tôi cứ sống cô độc như vậy, chẳng có một ai để chuyện trò thật sự, cho tới một lần gặp nạn ở sa mạc Sahara cách đây sáu năm. Có thứ gì đó bị vỡ trong động cơ máy bay. Và vì ở bên cạnh chẳng có thợ máy cũng như hành khách nào nên một mình tôi sẽ phải cố mà sửa cho bằng được vụ hỏng hóc nan giải này. Với tôi đó thật là một việc sống còn. Tôi chỉ có vừa đủ nước để uống trong tám ngày. Thế là đêm đầu tiên tôi ngủ trên cát, cách mọi chốn có người ở cả nghìn dặm xa. Tôi cô đơn hơn cả một kẻ đắm tàu sống sót trên bè giữa đại dương. Thế nên các bạn cứ tưởng tượng tôi đã ngạc nhiên làm sao, khi ánh ngày vừa rạng, thì một giọng nói nhỏ nhẹ lạ lùng đã đánh thức tôi. Giọng ấy nói: “Ông làm ơn… vẽ cho tôi một con cừu!” - Trích "Hoàng tử bé"